Mẹo Hướng dẫn Ý nghĩa của bài hát chân tình 2022
Bùi Mạnh Hùng đang tìm kiếm từ khóa Ý nghĩa của bài hát chân tình được Update vào lúc : 2022-06-01 13:08:25 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.Your browser is no longer supported. Update it to get the best YouTube experience and our latest features. Learn more
Nội dung chính-
Nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh: Lối riêng lặng lẽ
Là ca khúc được nghe biết rộng rãi nhưng thật lạ, tác giả của bài Chân tình, nhạc sỹ Trần Lê Quỳnh lại không được nhiều người biết, cả về đời tư và quan hệ âm nhạc với những ca sỹ, nhạc sỹ đương thời khác. Phần vì anh đang sống ở nước ngoài và phần nữa quan trọng hơn, anh có thói quen tránh những ồn ào, xô bồ mà chọn cho mình một lối nhỏ lặng lẽ đi về thế giới nhỏ bé của riêng mình, y chang như bố anh, nhà văn Trần Hoài Dương.
Đăng ký nhận thông báo từ Ngoisao.vnexpress giúp bạn update tin tức nhanh gọn và thuận tiện hơn.
Nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh: Lối riêng lặng lẽ
11:23 09/12/2015Là ca khúc được nghe biết rộng rãi nhưng thật lạ, tác giả của bài Chân tình, nhạc sỹ Trần Lê Quỳnh lại không được nhiều người biết, cả về đời tư và quan hệ âm nhạc với những ca sỹ, nhạc sỹ đương thời khác. Phần vì anh đang sống ở nước ngoài và phần nữa quan trọng hơn, anh có thói quen tránh những ồn ào, xô bồ mà chọn cho mình một lối nhỏ lặng lẽ đi về thế giới nhỏ bé của riêng mình, y chang như bố anh, nhà văn Trần Hoài Dương.
Vợ chồng nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh.
Nhà văn Trần Hoài Dương, tác giả “Miền xanh thẳm” là một trong những nhà văn xuất sắc đã dành trọn cả đời cho những sáng tác văn học thiếu nhi. Nhiều tác phẩm của ông đã được chọn là trích đoạn trong những sách giáo khoa phổ thông. Nói về mình, Quỳnh chỉ cười, mỗi bài hát, trang văn cũng như một cuộc sống, hãy để nó tồn tại trong một đời sống riêng, đâu đó sau những mối tình đầu, trước tâm hồn người đang yêu, ngoài góc phố hay đơn giản hơn, réo rắt trong những quán cafe vỉa hè cũng khá được. Hãy để tất cả được “êm đềm như những sớm mai…”, đừng bắt tác phẩm gánh thêm những gì khác quá lớn lao, to tát ngoài lời ca, tiếng nói của tâm hồn.
Như trước đó chưa từng có những phút lìa xa…
Cuộc sống có nhiều điều kỳ lạ. Kiểu như Thượng đế ban cho những người dân này giọt sương nhưng người kia là cả hồ nước. Và âm nhạc Trần Lê Quỳnh cũng vậy. Anh viết không nhiều nếu không muốn nói là rất ít, số tác phẩm đếm qua, đếm lại trên đầu ngón tay nhưng cứ in vào tâm trí và trái tim người theo dõi, với những ca từ giai điệu mềm mại và mượt mà, thướt tha và đẹp đẽ như những giọt sương ban mai đầy tinh khiết. Vì thế, dù nhỏ bé và mong manh nhưng giọt sương lại ám ảnh hơn hết hồ nước mênh mông.
Có lẽ nghệ thuật và thẩm mỹ là số phận. Có người cả đời viết trăm bản nhạc nhưng không còn gì để lại cho đời còn Trần Lê Quỳnh thì ngược lại. Ngay từ ca khúc đầu tay, anh đã để lại ấn tượng mạnh mẽ và tự tin bằng những ca từ có phần yếu đuối. Thế rồi, với cảm nhận của nhiều người, âm nhạc của anh đã…tạm dừng vì không phải những ca khúc sau mà rất ít ca khúc nào khác viết về tình yêu hay hơn được Chân tình. Thế nhưng, Quỳnh lại khước từ, anh bảo tôi, với mình, ca khúc hay nhất là bài Cô gái đến từ ngày hôm qua. Tuy nhiên, Chân tình vẫn rất đặc biệt với anh bởi khi những giai điệu bài hát này được viết ra cũng là lúc trái tim của chàng sinh viên năm cuối ở Sài Gòn khi đó tan vỡ bởi mối tình đầu. Cũng như nhiều tác phẩm khác, hầu như tác giả không bao giờ biết số phận của nó cho tới khi được người theo dõi đón nhận. Và Quỳnh cũng thế. Anh bảo lúc viết ra, anh không kỳ vọng đó là ca khúc để đời hay bất kể một điều gì mà đơn giản chỉ là sự việc khỏa lấp đi những mất mát quá lớn sau một mối tình của những rung cảm đầu đời. Có lẽ vì thế mà âm điệu bài hát không gò bó, không chau chuốt nhưng lại mượt mà, êm mướt như một ban mai tinh sương còn ướt rượt cỏ cây…
Có thể có những bài hát về tình yêu rất hay, có những lời thơ về tình yêu sâu sắc, nhưng không bao giờ đã có được những giai điệu về tình yêu nào trong trẻo và thánh thiện như những lời ca của Chân tình bởi đơn giản, đó là mối tình đầu tiên, mối tình duy nhất đóng đinh như định mệnh của mỗi con người, không bao giờ thay đổi hay xóa bỏ được. Và, đó có lẽ rằng là nguyên do mà Chân tình mãi là khoảnh khắc đẹp đẽ, trong ngần như đôi mắt tình nhân vậy.
Tôi đã hỏi Trần Lê Quỳnh rất nhiều về bản thân và anh cũng vui vẻ chia sẻ. Là người quê gốc Tp Hải Dương nhưng sinh ra và lớn lên ở Tp Hà Nội Thủ Đô, Quỳnh theo cha mẹ vào Sài Gòn sinh sống từ lúc còn tương đối nhỏ. Anh học cấp 2, cấp 3 và đại học ở thành phố này và tiếng Anh là sở trường cũng như môn học tinh luyện của anh. Sau này, anh giành được suất du học, rồi định cư thao tác ở nước ngoài cũng nhờ thành tích tiếng Anh xuất sắc so với bạn bè cùng khóa. Kể về môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường hiện tại, cha của hai người con nhỏ tươi cười, mình lấy vợ được mấy năm rồi. Cô ấy là một người bạn quen biết từ lúc còn rất nhỏ, hình như mới lớp 5 nhưng sau thuở nào gian dài mất liên lạc vì học tập, hai người hội ngộ nhau ở Anh quốc và quyết định đi tới hôn nhân gia đình. Hiện, vợ anh đang làm phân tích rủi ro cho một ngân hàng nhà nước của vùng Tây Á. Mỗi năm, mái ấm gia đình anh thường về Việt Nam vài lần vì người thân trong gia đình, bè bạn và mái ấm gia đình vẫn ở đây.
Yêu hơn từ ngày bố mất
Bất cứ điều gì bất thần cũng luôn để lại những hụt hẫng và đến giờ đây, sau gần 5 năm ngày bố anh, nhà văn Trần Hoài Dương mất vì đột quỵ tại nhà riêng, Quỳnh bảo anh vẫn cảm thấy hụt hẫng, chênh vênh mọi khi nhớ đến. Vì thế, tuy nhiên ở xa nhưng năm nào vợ chồng anh cũng nỗ lực thu xếp đưa những con về quê thăm ông bà ngoại, thăm bà nội và để anh thăm căn phòng, những cuốn sách cũ kỹ, một thế giới vô cùng thân thuộc của bố anh cả đời gìn giữ.
Nhiều bạn bè thân thiết với nhà văn Trần Hoài Dương đều nói ông là người cam chịu, tuy nhiên trong văn chương, tâm hồn ông thật trong trẻo, thanh khiết. Về chuyện này, Quỳnh cho biết thêm thêm, không phải cha anh cam chịu mà vì hết mực thương con. Dường như, ngoài văn chương thì cả cuộc sống, điều ông lo ngại nhất đó đó là anh, đứa con duy nhất của ông. Trước đây, sau khi từ bỏ việc làm ở một Nhà xuất bản nổi tiếng, nhà văn Trần Hoài Dương sống và nuôi mái ấm gia đình bằng ngòi bút đúng nghĩa với số tiền nhuận bút của những tác phẩm văn chương chỉ dành riêng cho thiếu nhi. Và những ai từng sống bằng những đồng nhuận bút mới hiểu cảm hứng chật vật của trong năm tháng sau này của ông. Thế nhưng, thật lạ, tất cả những gì ông dành riêng cho Trần Lê Quỳnh vẫn là một thế giới yêu thương đầy trong trẻo và bao bọc. Dường như, không riêng gì Quỳnh, hầu như bất kể người trẻ nào thì cũng mê mải đeo đuổi theo chân trời riêng của tớ. Có lẽ đó cũng là ước mơ, là niềm đau đáu của những bậc cha mẹ, trong đó có nhà văn Trần Hoài Dương để trong năm tháng về già, muốn gặp con cháu, ông đã hai lần lặn lội tới tận xứ người xa xôi.
Tôi cũng như mong ước gặp ông, trong một buổi tiệc tất niên ở cơ quan cũ khoảng chừng năm 2010, cùng với nhiều bè bạn văn chương lớn tuổi khác. Thật tiếc cho mình, một cậu nhóc mới chân ướt chân ráo vào Sài Gòn khi đó chưa chắc như đinh nhiều, đã không trò chuyện và tìm hiểu nhiều về ông. Nhưng tôi vẫn nhớ đôi mắt thăm thẳm, mái tóc dài nhưng khá thưa và cái áo khoác dày dù trời không lạnh khi ông ngồi lặng lẽ bên nhà văn Trần Quốc Toàn, ai hỏi gì thì mủm mỉm cười, rồi thôi.
Về những dự tính tương lai, Trần Lê Quỳnh tâm sự, thời gian sắp tới, ngoài việc làm, anh sẽ để nhiều hơn nữa cho môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường riêng tư và nghệ thuật và thẩm mỹ với việc khởi đầu viết nhạc lại sau nhiều năm bẵng quên và in một cuốn sách tuyển tập những tác phẩm tinh lọc của bố anh, nhà văn Trần Hoài Dương. Có thể nói, ngay từ lúc còn trẻ, làm ở tạp chí Học tập (sau này là Tạp chí Cộng Sản) cho tới khi dạy học, rồi làm trưởng Ban văn xuôi báo Văn nghệ, trưởng ban sửa đổi và biên tập Nhà xuất bản Măng non (NXB Trẻ), nhà văn Trần Hoài Dương vẫn giữ cho mình được một tâm hồn trong trẻo, một thế giới sáng tác không biến thành ảnh hưởng bởi bất kể những đổi thay của môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường, chỉ hướng tới nét trẻ đẹp thuần khiết êm đềm của thế giới tuổi thơ đầy ảo mộng. Suốt cuộc sống, ông chỉ tâm niệm là mang lại nét trẻ đẹp, dù một chút ít thôi, như viên sỏi lặng lẽ thả xuống ao bèo cuộc sống này cũng khá được. Đó không riêng gì có là văn chương, là ám ảnh mà đó đó đó là cuộc sống, lẽ sống của ông. Sau này, khi bất thần ra đi ở tuổi 69 vì tai biến, ông vẫn còn nhiều dự tính và những bản thảo còn chưa kịp công bố và thời gian tới đây, Trần Như Quỳnh sẽ cùng một vài người bạn văn chương của bố anh tiếp tục hoàn thiện những gì mà bố mình để lại.
Hy vọng, thời gian sắp tới, những tác phẩm còn dang dở hoặc đã hoàn thành xong nhưng còn chưa kịp xuất bản của nhà văn Trần Hoài Dương sẽ được con ông, nhạc sỹ Trần Lê Quỳnh tập hợp, đưa đến tay độc giả để làm giàu thêm không khí văn học của nhà văn với những mảng màu quen thuộc mà đẹp đẽ mà cả đời ông đeo đuổi.
Chủ đề: trần lê quỳnh